Câu chuyện của tôi: Đá văng thuốc lá
Lần đầu tiên tôi cầm điếu thuốc là năm tôi lên lớp 7. Đó không phải áp lực từ bạn bè, và tôi không biết rằng ngành thuốc lá nhắm mục tiêu mạnh mẽ vào cộng đồng LGBTQ+. Tôi đã phải vật lộn với chứng trầm cảm nặng, ý định tự tử và đối mặt với xu hướng tình dục của mình. Vào thời điểm đó, tôi thậm chí còn không biết chuyển giới là gì, nhưng tôi đã khoác lên tính cách nữ và muốn hẹn hò với những người phụ nữ khác.
Lớn lên trong những năm 1990 trong khu dân cư Latinh có thu nhập thấp và bị ảnh hưởng nhiều vì tôn giáo, về cơ bản, việc công khai đồng tính chẳng khác nào tự phán cho mình một bản án tử hình. Thêm vào đó, tôi đã bị lạm dụng tình dục và bị ngược đãi tinh thần. Gò bó giấu giếm thân phận đã làm cho tôi có những hành vi tự hại bản thân.
Một ngày nọ, tôi trốn học cùng bạn bè và đến tiệm bán rượu gần nhà để mua đồ ăn vặt. Đó là khi tôi phát hiện ra mình có thể mua một điếu thuốc. Không ai quan tâm tôi bao nhiêu tuổi. Chẳng ai hỏi tại sao tôi lại không ở trường. Tôi chỉ việc đưa người bán hàng 25 xu để có thể lấy được một điếu thuốc. Từ đó, tôi thử các nhãn hiệu thuốc lá khác nhau. Tôi rất thích loại mùi bạc hà và 100’s. Đó không phải là một sự ngẫu nhiên – tinh dầu bạc hà che đi vị đắng gắt của thuốc lá, làm cho khói thuốc có cảm giác mượt mà hơn và dễ hít vào hơn. Hương vị đó che giấu sự thật – thuốc lá có tinh dầu bạc hà hại cho bạn và khó bỏ hơn. Trải nghiệm của tôi với thuốc lá mùi bạc hà cũng không phải là trải nghiệm duy nhất – một phần nhờ vào sự tiếp thị mạnh mẽ của ngành thuốc lá, gần một nửa số người thành niên hút thuốc đồng tính nữ, đồng tính nam và lưỡng tính ở California hút thuốc lá có mùi bạc hà, trong khi chỉ 28% người hút dị tính dùng mùi bạc hà.
Khi lên trung học, tôi đã hút một gói thuốc mỗi ngày để giảm bớt sự lo lắng và trầm cảm. Lên đại học, việc gặp gỡ và kết bạn thật là khó khăn. Cách phổ biến nhất mà tôi đã làm là lân la trong khu vực dành cho người hút thuốc, và một là xin một điếu hút hoặc hai là cho người ta thuốc lá. Tại đây, tôi đã nghiệm ra rằng tôi không phải là người duy nhất có cảm giác lo lắng, trầm cảm và bị giày vò với chấn thương tâm lý. Tôi đã có thể kết nối với những người hút thuốc khác vì lý do tương tự. Các công ty thuốc lá khai thác những cảm giác bị cô lập này mà cộng đồng LGBTQ có thể phải trải qua và quảng bá hút thuốc như một cách để kết thân và giảm tỏa căng thẳng. Ngành thuốc lá cũng đã ngụy trang sự trung thành với cộng đồng bằng cách tài trợ cho các sự kiện cộng đồng và Pride. Nhưng quảng cáo các sản phẩm chết người không phải là tư duy của một đồng minh.
Trong những năm qua, thói quen của tôi tăng dần lên hút hai bao thuốc lá mỗi ngày. Tôi nhận thấy lượng thuốc lá của mình trở nên tồi tệ hơn khi tôi bắt đầu hiểu chuyển giới là gì, và nhận ra người bạn tình không hài lòng với việc tôi muốn chuyển giới. Sự lo lắng, trầm cảm và xu hướng tự tử của tôi ngày càng trầm trọng hơn. Tôi càng cảm thấy tồi tệ hơn về bản thân. Đối mặt với cảm giác bị ruồng bỏ bởi xã hội, bạn tình, và cha mẹ sẽ không nhìn mặt, tôi dường như không thể thở trừ khi có điếu thuốc trong tay.
Vào năm 2011, khi tôi gặp người bạn đời hiện tại, tôi cuối cùng đã đá văng thói quen này. Con đường cai thuốc lá thật gian nan, nhưng tôi đã dành rất nhiều thời gian để cố gắng tìm kiếm các nhà điều trị sức khỏe tâm trí để giải quyết chứng lo âu, trầm cảm, tư tưởng tự tử và biểu hiện giới / xu hướng tình dục của mình. Có rất nhiều cơ sở chống lại LGBTQ và khiến tỷ lệ hút thuốc của tôi tăng lên. Khi tôi được giữ lại trong bệnh viện tâm thần, tôi đã liên tục bị gọi nhầm giới tính, không được phép ăn uống theo chế độ ăn kiêng của mình và bị ngược đãi giới tính. Điều này khiến việc bỏ thuốc trở nên khó khăn hơn. Chỉ đến khi tôi tìm ra được một bác sĩ trị liệu quan tâm đến giới LGBTQ, người chuyên lo chấn thương thời thơ ấu, tôi cuối cùng mới có thể cai và thành công dứt bỏ thuốc lá.
Trừ khi có các nguồn lực và nhà chăm sóc sức khoẻ đủ hiểu biết để hỗ trợ giới LGBTQ và chữa bệnh cho cộng đồng, chúng ta sẽ tiếp tục thấy tỷ lệ hút thuốc lá tăng chứ không giảm. Chúng ta cần quan tâm và bảo vệ lẫn nhau. Điều này bao gồm từ việc tiếp thị săn mồi của các công ty thuốc lá nhắm vào cộng đồng LGBTQ.
Người viết: Dannie Ceseña, Điều Phối Viên
California LGBTQ Health and Human Services Network
Dannie Ceseña là người điều phối chương trình cho Hệ Thống California LGBTQ Health and Human Services Network. Anh đam mê việc chăm sóc sức khỏe cho giới LGBT và là thành viên Hiệp Hội Y Tế Chuyển Giới Chuyên Nghiệp Thế Giới (WPATH) và thành viên Hiệp Hội Y Tế Đồng Tính Nam & Đồng Tính Nữ (GLMA). Dannie đã củng cố Trans*itions Health and Wellness trong khi thành lập Ban Y tế LGBT tại Trung tâm LGBT Quận Cam. Anh ấy đã huấn luyện các bệnh viện lớn và phòng khám cộng đồng về sự chênh lệch trong việc chăm sóc sức khỏe LGBT với các khuyến nghị sửa chữa hệ thống, thuyết trình trong vai khách mời tại nhiều trường đại học và trường y tại California, đồng thời cung cấp các dịch vụ pháp lý chuyên nghiệp với đội ngũ pháp lý tình nguyện. Hiện anh làm việc tại Mạng lưới CA LGBTQ Health and Human Services Network, thực hiện các kỹ năng vận động chính sách và xây dựng chương trình trên toàn tiểu bang.